Cỏ
lùng chỉ xuất hiện khi lúa đã mọc lên và
trổ
bông…(Mt 13, 26)
Tôi
kể người nghe chuyện cỏ lùng,
Bình
thường lúa nhỏ cỏ không chung,
Đợi
khi lúa đến dịp bông trổ,
Cỏ
lùng chen lấn cạnh ngay bên.
Ngắm
lúa trổ bông, nhìn lùng lớn,
Triết
lý cuộc đời bỗng hiện ra,
Những
lúc âm thầm không nổi trội,
Ít
thù, ít địch, ít phong ba.
Đến
lúc thành công, ta vui sướng,
Là
lúc chông gai rải dọc đường,
Chỉ
cần trong ta còn khiêm tốn,
Trong
lòng luôn giữ nét bình an.
Dẫu
cho thành công không tự mãn
Thì
ắt cuộc đời bớt gian nan,
Nhìn
đi, không thể không nhìn lại,
Cỏ
lùng lắm lúc thế mà hay.
Thêm
cỏ thêm sinh phần công đức,
Cố
gắng đêm ngày luyện tinh thông,
Nuôi
tâm, tích đức thêm chữ thiện,
Gian
tà, xảo quyệt ắt tiêu vong.
Cỏ
lùng và lúa cùng chung sống,
Đến
mùa gặt hái mới rõ ra,
Dụ
ngôn thâm trầm và ý nghĩa,
Mời
bạn lắng lòng chút, suy tư…
Sr.
An. Nguyên- RNDM
Nhận xét
Đăng nhận xét