CHUYỆN
KỂ:
Một học giả
kia rất thông thái nhưng cũng rất đãng trí. Một hôm ông cỡi lừa đi thăm một
người bạn. Dù đang cỡi lừa, ông vẫn cứ dán mắt vào quyển sách, tay buông lỏng
dây cương. Do đó, con lừa sau khi đi một đoạn đường đã quay trở lại chính ngôi
nhà của ông. Ông tưởng đó là ngôi nhà của người bạn. Ông nhìn ngôi nhà từ trên
xuống dưới, từ trước tới sau, và kết luận:
- “Ông bạn của ta cẩu thả quá, nhà hư
gần sập tới nơi mà không sửa sang gì cả”.
Vợ ông bước ra tiếp lời:
- “Ông nhận
xét đúng đấy. Nhưng đây là ngôi nhà của chính ông”.
LỜI
BÌNH
Nhiều người rất
sáng về chuyện người khác, nhưng rất mù về những khuyết điểm của chính mình.
Có những thứ ta
không thể thấy được bằng mắt, nhưng chỉ thấy được bằng con tim, bằng tình yêu…
TÂM
NGUYỆN
Xin Chúa ban cho chúng con đôi mắt tâm hồn
tinh tế và cách nhìn nhận vấn đề bằng trái tim yêu thương để chúng con luôn
nhìn thấy anh chị em mình như Chúa đã nhìn chúng con.
Nhận xét
Đăng nhận xét